Cúc ới!
Bây giờ là cuối Giêng, miền
Trung co ro trong gió lạnh, những vạt nắng hao gầy ẩn hiện, chỉ còn em… vàng-
sáng một khoảng trời.
Em bình dị mà thanh tao đến lạ! Đơn sắc, hương thoảng như không, vừa đủ để cho ai cảm nhận.
Em khiêm tốn nép mình ở góc
sân, thềm nhà, tiền sảnh… làm nền cho Mai, Lan khoe sắc… Cúc ơi!
Không là giai nhân, em là người
tình chung thủy, đến cái chêt cũng không lìa lứa đôi – “Diệp bất ly chi, hoa vô địa lạc”…Cúc ơi!
Em là tứ Quân tử, cho người đời
suy tôn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét