Hôm qua, khi ngang qua hành lang bệnh viện, vô tình nghe được lời hát chế, theo giai điệu bài “Một đời người một rừng cây” của ns Trần Long Ẩn, “ Khi nghĩ về người đà bà, đó là những người hay la/ Khi nghĩ về đàn ông, ai cũng nói về người chồng/ đàn ông như đạn như đồng/ mà đàn ông khô cạn trong lòng/ đàn ông thích bóng hồng…Xinh xắn phải là đàn bà/ nét mặt giữa rừng hương hoa/ Xấu xí là đàn ông, nét mặt như cày ngoài đồng/ Đàn ông đêm ngày kiếm tiền, mà thiếu tiền xin vợ…triền miên…”