Mùa đông
Bây giờ là mùa đông,
Em co ro với cẳng tay bị gãy.
Xót xa em! Ta chỉ biết… ngóng nhìn.
Anh viết tiếp câu chuyện tình dang dở,
Kỷ niêm về, vụt khỏi tầm tay.
Bây giờ là mùa đông,
Những đám mây đen vần vũ trên
đầu,
Em như chiếc lá thu vàng sót
lại,
Rẩy run trong cỏi Luân hồi.
Đưa tay với,… nhưng sao mà đến được
Chỉ một lần là mãi mãi trăm
năm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét