Cuối giêng
Bây giờ là cuối giêng, những vạt nắng lao xao, như muốn kéo
mùa xuân ở lại. Giữa dòng đời xuôi ngược, em tôi còn lận đận mưu sinh.
Trời thường hành hạ người tài hoa; nét vẽ bay lên, cuộc tình đổ xuống; màu thời gian có khuây khoả nỗi nhọc nhằn(?)
Đã quá nửa đời, đã bên
kia dốc. Trước mắt là thăm thẳm lo toan, là hun hút đợi chờ. Biết ai cùng tri âm
tri kỷ(?)
“ Thương lắm tóc dài ơi!’’, ta chỉ biết đứng xa mà hát vậy.
Mong sao chân cứng đá mềm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét